top of page

CHUYỆN VỀ CON CHÓ, CÂY DÂU GIÀ VÀ NHÀ ANH TRUYỀN THỐNG

Chuyện được nghe từ Thầy giáo, được thêm thắt rất nhiều bởi R.

Chuyện hư cấu, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.

---

PHẦN MỘT

Chuyện nay kể ở nhà nọ có một cậu bé tên Thống. Thống là một em nhỏ hiếu động ham học và rất vâng lời. Nhà Thống có một thông lệ khác lạ, vào đêm giao thừa, trước khi đồng hồ điểm 12h khoảng độ một tiếng, ông Truyền là bố Thống lại dắt một con chó con màu đen ra cột trước nhà, bên gốc cây Dâu già. Cây Dâu già nghe kể đã sống ngàn tuổi, thân to bằng mấy người ôm. Thống thường ôm chân bố hỏi, vì sao lại cột chó con vào gốc cây Dâu. Ông Truyền nhớ lại hồi xưa mình cũng thường hỏi cha câu này, đều nhận được câu trả lời rằng “nếp nhà ông cha để lại, cứ thế mà làm”. Ông Truyền sau nhiều năm ăn học bôn ba ở đời, nghĩ bụng ắt hẳn có một lý do sâu xa gì đó cho tục này, bèn nhắn nhủ Thống rằng “chó là loài vật linh thiêng, có thể nhìn thấy cõi âm và xua đuổi tà ma, cột chó trấn giữ trước nhà, ấy là một biện pháp giữ gìn thanh sạch cho gia tiên vào thời điểm chuyển giao năm mới.”

Nhiều năm sau Thống lớn lên lấy vợ đẻ con, vẫn duy trì thông tục tốt đẹp ấy của gia tộc. Khốn thay con chó đen của nhà mới chết từ năm ngoái. Vợ Thống từ đầu năm lại mắc chứng dị ứng lông chó, nên nhà Thống cả năm nay chẳng còn nuôi thú cưng. Chiều ba mươi, Thống loay hoay tìm cách, cuối cùng đã nảy ra sáng kiến sang nhà ông từ giữ đình cách đây một con phố mượn con chó Mực của ông với giá một trăm ngàn đồng một đêm.

Đêm ba mươi, Thống vô cùng hài lòng với sáng kiến của mình, vừa ôm con ngồi nhìn vợ mau mắn lên đèn thắp hương, vừa tự hào kể cho cậu con nghe phong tục tốt đẹp của gia đình mình. Một năm mới lại đến, cầu chúc hết thảy những người đọc câu chuyện này một năm mưa thuận gió hòa.

Happy end.

Nếu bạn thích bad ending, hãy đọc tiếp phần hai. ^^

---

PHẦN HAI

Chuyện xưa kể gốc cây dâu ngàn năm tuổi trước nhà Thống là một cây dâu có linh thức. Dâu già sống ngàn năm chứng kiến bao đời chó được cột vào thân mình. Chó bị cột không thể chạy quanh, buồn lòng lại co chân. Mỗi độ Tết đến, Dâu đón mừng một năm mới trong đời mình bằng một bãi nước đái chó thơm ngái như chè xanh ngàn tuổi. Năm nay con Mực vốn là một con chó sống ở đình, ăn chay và nghe tụng niệm nhiều năm, thật hay làm sao đã có được linh thức. Mực ta bị cột vào cây, buồn chân than thở: sao ta lại bị cột vào đây?

Chợt một tiếng thở dài não nề vang lên, Dâu già cất lên tiếng lòng trầm trầm cũ kỹ: Nếu ngươi muốn biết, hãy cùng ta nghe một chuyện xưa…

Chuyện xưa ơi là xưa kể rằng, đời tổ tiên cụ kỵ của Thống tên là gì không còn ai nhớ nữa. Chỉ nhớ ông cụ có nuôi một con chó. Con chó gọi là chi cũng không ai còn nhớ. Đêm giao thừa năm ấy, gần sắp đến giờ lên đèn thắp hương đón một năm mới an lành thuận lợi, chó con (có lẽ) bị ve cắn đột nhiên cất tiếng sủa rân trời, xuy mãi chẳng nín. Cụ ông buồn bực bèn dắt chó con ra cạnh bên gốc cây dâu già cột lại. May thay, chó con im bặt.

Từ đó về sau, mỗi độ đất trời giao ban, tổ tiên nhà Thống lại cột chó vào gốc cây Dâu già, lưu lại truyền thống tốt đẹp mãi đến tận ngày nay.

---

Lại một mùa xuân về, nước đái chó thơm mãi ngàn đời.

© 2018 by Riley Tran. Proudly created with Wix.com

bottom of page