top of page

Người đi gieo mầm xanh

Rừng U Minh Hạ vừa cháy một trận lớn. Mới tuần trước còn đứng trên tháp canh giữa rừng. Cái tháp cao không tới trăm bậc thang, vậy mà mỗi tầng đi lên là lại thấy mở ra một tầm không gian mới, rộng và xa hun hút. Chỗ tháp đứng còn nhìn thấy một cái cây to ơi là to, tán rộng cũng phải chục mét. Tháp canh có một anh đứng trực. Ảnh đứng trên đó một mình, ngày này qua ngày khác, nhiệm vụ là trông rừng xem có cháy thì báo động.

Cái mảng xanh đó cứ lủng lỗ chỗ những ô màu nâu của cây bị khô. Nhìn thấy thiệt đau lòng. Vì cây khô như vậy, chỉ một chút nóng là bắt lửa. Mà khi đã bắt lửa thì cây xanh tươi cũng cháy theo. Hàng loạt. Rất buồn.

Hồi xưa đọc sách kỹ năng của Hướng Đạo, đoạn về cứu cháy thế này:

Phút thứ nhất: 1 xô nước

Phút thứ hai: 1 mét khối nước

Phút thứ ba: 1 xe nước

Lửa lan nhanh lắm, chỉ cần một mồi nhỏ. Xèo cái là phừng lên. Trời khô nóng, xung quanh cái gì cũng nóng. Nhiệt độ trung bình đã cao, nhưng vẫn có những khu vực sẽ nóng hơn bình thường. Gọi là khu vực nhạy cảm í. Nơi ấy thì không cần mồi lửa, chỉ cần một chút chuyển động nội sinh cũng có thể phừng lên thành ngọn. Như mấy cái ô lỗ chỗ nâu trong rừng U Minh Hạ.

​​

Giữa đám cháy, phải làm gì bây giờ?

Có ai lỡ (hay cố tình) là người gây cháy? Ai là người đứng quạt cho lửa phừng lên? Ai đang hì hục xách từng xô nước đổ vào cứu rừng?

Đoán là ai làm gì người ta cũng có ý đồ đằng sau. Cơ mà... liệu có ai đang làm điều gì đó mà không ý thức được mình đang làm gì, mục đích là gì, vì sao mình làm điều đó không nhỉ?

Ừ, làm gì cũng được, nhưng phải biết mình đang làm gì giữa cơn cháy rừng, đang hướng về điều gì. Thôi thì có thể chính mình biến thành vật dẫn cháy không chừng.

Đừng làm chỉ vì xung quanh ai cũng làm. Cũng đừng đứng buông tục nữa, không giải quyết được gì cả. Mong vậy thôi.

Người ta bảo, rừng U Minh Hạ bây giờ chỉ có thể dập cháy bằng một cơn mưa. Chỉ có thể đợi mưa tới để dập hết các mồi lửa âm ỉ. Nhưng mưa thì tới theo mùa. Nói xui chứ có khi một mùa đợi cả mấy trăm năm. Chờ được vạ thì má đã sưng.

Lửa cháy. Rồi cũng sẽ tắt. Phải có người đi thu dọn tàn cuộc. Phải có người từ thứ đổ nát mà gây dựng lại từ đầu. Sau cơn cháy, phải có người đi gieo lại sự sống chứ nhỉ.

Mình chân ngắn, lại ục ịch. Thôi thì làm người đi gieo mầm xanh.

--Sunday, May 1, 2016

© 2018 by Riley Tran. Proudly created with Wix.com

bottom of page